Kể chuyện đêm tháng giêng: Sms

Có một thời, khi nói tới nhắn tin có nghĩa là sms.

Có một thời để gõ nhanh hơn và tiết kiệm ký tự hơn, người ta phải gõ i, gi thành j.

Có một thời thấy ai gửi sms viết đủ dấu tiếng việt, xác suất cao người đó dùng điện thoại xịn có bàn phím qwerty và tiền trong tài khonar rất nhiều vì mỗi tin nhắn tiếng việt có dấu chỉ dài 70 ký tự.

Có một thời mọi nội dung đều viết ngắn gọn, và nếu viết dài thì cũng được chia làm vài tin nhắn, đơn giản vì dài quá thì nhiều khi gửi không thành công.

Có một thời rất nhiều bạn phải dùng 2 sim của 2 mạng khác nhau vì nhắn tin ngoại mạng mất 250 đồng.

Có một thời mỗi ngày đăng ký được 3 lần vt100 với 100 tin nhắn nội mạng, mỗi lần mất 2500 đồng mà ngày nào cũng dùng hết. Có những ngày ko dùng hết thì cuối ngày sẽ là tiết mục spam tin nhắn chúc ngủ ngon.

Có một thời trong máy lưu sẵn mấy tin nhắn hình xếp từ các ký tự thành trái tim hay ngôi nhà, được dùng chúc ngủ ngon hoặc các dịp sinh nhật, giáng sinh ...

Có một thời tin nhắn đa phương tiện mms là cách để gửi ảnh và âm thanh cho người khác. Những tấm ảnh được chụp từ camera 2mpx, đến giờ mình vẫn giữ, mỗi lần nhìn lại là một lần hồi tưởng lại cảm xúc của quá khứ.

Có một thời trong giờ học, chỉ cần đọc tin nhắn đến và sau đó cho tay vào ngăn bàn ấn trả lời, nhắn tin lại không sai một chữ nào.

Có một thời tin nhắn gửi đi là không thể xóa, thu hồi hay chỉnh sửa.

Có một thời hộp tin nhắn đến có thể bị đầy và không thể nhận được thêm tin nhắn. Người ta phải xóa bớt tin nhắn đi và mất thời gian đắn đo không biết nên xóa tin nào. Đôi khi có những tin nhắn nằm trong máy nhiều năm trời, đơn giản vì nó đến từ những người đặc biệt.

Có một thời nhận được tin nhắn giải bày tâm sự, hoặc đôi khi chỉ là một câu khen ngợi ngắn ngủi, hay một lời nhớ nhung. Cũng làm con người ta vui vẻ cả tuần, và cả tuần đó cứ thi thoảng lại mở tin nhắn ra đọc lại.

Có một thời ôm điện thoại nằm trên giường, đặt chế độ rung để không làm ảnh hưởng tới bạn cùng phòng hoặc để bố mẹ không biết, thi thoảng lại nhìn và hy vọng vừa có tin nhắn mới nhưng mình ko để ý. Những lúc đó vừa nằm vừa đoán, sao người ta chưa nhắn lại, hay họ đang đắn đo điều gì, hay họ ngủ quên rồi? Và sẽ rất vui khi nhận được tin nhắn phản hồi. Ngày đó không có ba dấu chấm nhảy nhảy, và cũng ko có dòng chữ "... đang gõ", và cũng không có thông báo họ đã hoạt động bao nhiêu phút trước.


.

Giờ đây công nghệ phát triển, nhắn tin miễn phí và dễ dàng hơn chỉ với một cái click chuột, nhưng lại cảm thấy chẳng biết nên nhắn với ai, và cũng chẳng biết nên nói gì.
Xưa ai nhắn tin với mình chắc còn nhớ mình hay chúc ngủ ngon thế nào đúng không? --G9--

Tuấn Vũ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Kể chuyện ngày giáp tết - Sách giáo khoa ngày xưa

Chuyện tào lao 1

Chuyện tào lao 3: Bảo hiểm học lại