Kể chuyện đêm tháng 2: Ngày xưa tàu đánh



Ngày bé mình hay được nghe mẹ kể chuyện, nhiều chuyện trong số đó được bắt đầu bằng câu "Ngày xưa tàu đánh". Và đó là những mẩu chuyện, đôi khi chỉ là một chi tiết nhỏ nào đó mà mẹ mình từng nghe, từng thấy khi còn thiếu niên.

Đó là chuyện cả một bản sáng ngủ dậy đã thấy lính Trung Quốc đứng đầy trong bản. Bọn chúng có sẵn trong tay một danh sách cán bộ và bắt đưa đi, không giết mà vài ngày sau thả về thì những người đó bị điên hết.
Đó là chuyện quân giặc đi đến đâu phá hết đến đó, giết cả người già trẻ nhỏ bằng cách dã man nhất.
Đó là chuyện biển người Trung Quốc lao đến, đứa trước chết là có đứa sau thay vào.
Đó là chuyện những người gốc Hoa ở nơi mình sống, họ từng có vườn nhãn rất rộng, nhưng khi chiến tranh xảy ra thì bị tịch thu hết, dồn vào ở một chỗ.
Đó là chuyện những năm 80, bố mình đi công tác ở vùng giáp biên vẫn thấy truyền đơn được bắn sang từ bên kia biên giới.

Cách đây nhiều năm nhiều người thậm chí còn không biết đến cuộc chiến năm 79, nhưng những năm gần đây, đặc biệt là dịp kỷ niệm 40 năm lần này, các báo, đài chính thống đã đăng tin rộng rãi và chi tiết hơn rất nhiều. Hi vọng chúng ta, những người còn sống, sẽ có những sự tri ân xứng đáng dành cho những người đã hi sinh và chịu mất mát trong cuộc chiến đó, để bù lại hàng chục năm im lặng vừa qua. Và hi vọng vùng biên giới sẽ im tiếng súng lâu nhất có thể.

Tuấn Vũ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện tào lao 1

Kể chuyện ngày giáp tết - Sách giáo khoa ngày xưa

Chuyện tào lao 3: Bảo hiểm học lại