Kể chuyện đêm ở nhà một mình - Câu truyện về những lần gặp trộm và cướp (16+)

Thời gian gần đây nước ta sôi sục với nạn trộm cắp, và đây cũng trở thành đề tài nóng cho báo chí và dân tình khai thác. Trộm cướp giờ có tính đa dạng, phong phú và phổ biến.

 Tính đa dạng được thể hiện qua việc trộm không bỏ qua thứ gì, từ trộm chó. trộm sách (nhiều người nghĩ rằng một kẻ trộm sách đáng được coi trọng hơn các loại trộm khác :-<) đến cướp bia (hôi của cũng chẳng khác gì cướp), trừ vụ đổ axit HCL ra đường vừa rồi thì lại chẳng thấy ai ra hôi. Và thành phần trộm cũng đa dạng, họ có thể là bất kỳ ai, từ người già tới người trẻ, từ người có học đến những người thường được nghĩ là hiền lành chất phác, từ quan chức cho tới dân đen.

Tính phong phú được thể hiện qua những câu chuyện mà báo chí thêu dệt và đi liền với đó là sức lan tỏa của "cư dân mạng",ví dụ như hành động nghĩa khí của tên trộm chấp nhận bị bắt thay vì tẩu thoát và có thể đâm vào người khác hay tên trộm bị hoảng loạn khi bị xúc phạm danh dự, người bị trộm thì xếp hàng đứng ra xin lỗi, trong khi không rõ gia đình của kẻ trộm đã đến xin lỗi vì hành vi của con em mình hay chưa.

Tính phổ biến được thể hiện ở sự không giới hạn không gian của hành vi trộm cắp, từ nông thôn đến thành thị, từ trong nước cho tới ngoài nước, dần dần mọi người coi đó là chuyện quá bình thường và không đáng nói đến.



Lan man quá nhiều, giờ mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về những lần mình giáp mặt với những tên trộm và cướp, chỉ một số thôi, một số không kể vì một lý do nào đó. Lưu ý trong chuyện có yếu tố 16+, các bạn trẻ đang ở tuổi thiếu niên, nhi đồng không nên đọc tiếp, mình khuyên chân thành đấy :)). Và vì có yếu tố 16+, nên chuyện không được đăng trong album Kể chuyện cho bé nghe, mà được đăng trong album Kể chuyện cho bạn nghe. :>


Mẫu giáo
Truyện do mama kể lại. Một ngày giáp tết, nhà mình ngày đó có bán hàng tạp hóa nên mua rất nhiều bánh mứt chuẩn bị bán trong tết. Mọi hàng hóa đều để trong một cái quán nằm sát mặt đường, cách gian nhà gia đình mình ở một khoảng sân. Một buổi sáng, nhà mình bị đánh thức bởi tiếng gọi của một bác hàng xóm. Đến lúc dạy thì thấy cửa quán bị mở tung, trong quán còn sót lại vài thẻ hương và cái cân. Thế là mất tết!

Một lần khác có một tên trộm bị đuổi bật tường chạy vào nhà mình, chạy qua vườn rau, và nhảy sang nhà phía sau. Đêm hôm đó cả xóm nháo nhào, mình cũng dậy ngó nghiêng, chả nhớ sau đó thế nào nữa, chỉ nhớ sáng hôm sau ra vườn thấy một hàng dấu dép của thằng trộm chạy qua.


Tiểu học - Năm lớp 4 (Hoặc 5)
Nhà mình thời gian này bán thức ăn chăn nuôi, bán theo bao, bao to có, bao nhỏ có. Một buổi tối, tầm 9h, cả nhà đang ngồi xem ti vi thì thấy một thanh niên đang buộc một bao cám vào yên xe đạp ngay trước cửa nhà. Vậy là bố mình giữ lại. Cậu thanh niên thanh minh rằng đang đi mang bao cám đi bán, định bán cho nhà mình. Nhưng xem trên bao thì hạn sử dụng và nhãn mác đúng loại nhà mình mới nhập về. Sau đó thì gọi công an, cho lên đồn. Vài hôm sau có kết quả điều tra thì đây là một tên trộm. Sau đó cũng chẳng biết công an xử tiếp thế nào nữa.


Năm cấp hai
Nhà mình có một cái cổng sắt, khá nặng, nó nằm ngay cạnh cái quán cũ ( vừa kể ở trên), và ban đêm đều được khóa chặt. Thời điểm đó, quán được tận dùng cho hai chị sinh viên ở trọ. Một tối mất điện, mấy chị em trải chiếu ngồi kể chuyện ma. Khi có điện cũng là lúc đi ngủ, ai cũng sợ và bị ám ảnh.

Sáng hôm sau thức dậy, mình thấy papa và mấy bác hàng xóm đứng ở trước cửa nói chuyện, ra đến nơi mới biết cái cổng đã bị bê đi mất. Điều kỳ lạ là cái cổng bằng sắt, nặng, bọn trộm cắt được khóa, nhấc cổng ra mà không ai biết, mấy bà chị ngủ ở quán ngay cạnh cổng cũng không biết. Có lẽ do đêm qua nghe chuyện ma nhiều nên sợ, trộm bê cổng đi cũng không dám kêu vì nghĩ là ma :-<. Và vài ngày sau đó nhà mình không có cổng, liên tiếp mất thêm chai, lọ, chậu .... Cuối cùng thì đóng một cái cổng mới bằng gỗ.


Năm cấp ba
Nhà có nuôi một con mèo, đặt tên là meo meo từ năm cấp hai. Sang tới năm cấp ba thì bị bắt mất. :-<


Đại học (Đến đoạn 16+ rồi đó :)) )
Vài lần thấy cướp, giật túi sách trên đường, thấy sự hoang mang của những người bị móc túi trên xe bus. Nhưng truyện đáng để kể nhất là hồi năm 3, khi mình ở Khương Trung. Mình cùng bạn ở trọ trong một cái ngách nhỏ, cuối ngách là đường cụt, ở đó là cửa của ba ngôi nhà. Ở đây an ninh rất tốt, hàng đêm, có một anh trộm thường xuyên đi kiểm tra cửa nẻo của các gia đình trong khu. Đồ nghề của anh ấy chỉ có một ống tuýp dài, nhọn một đầu và một chiếc đèn pin. Cứ đêm đêm tầm 1 2h là anh ấy lại rọi đèn qua khe cửa nhà mình. Thời gian đầu thì mỗi lần như thế mình còn quát. Sau này quen rồi thì kệ, nhiều đêm không thấy anh í rọi đèn vào lại nghĩ hay là anh ấy gặp tai nạn nghề nghiệp ở đâu đó?

Một đêm nọ, tầm khoảng 1h sáng, lúc đó chỉ có mình và Ân ở nhà. Sinh viên nên hai thằng vẫn còn online. Bỗng có tiếng kêu cứu:"Cướp! Cướp!". Hai thằng quay sang nhìn nhau và Ân vơ ngay lấy chìa khóa ra mở cửa. Trong lúc Ân mở cửa, mình không biết nên cầm cái gì, nên lấy luôn cái bơm xe đạp cạnh tường. Hai thằng chạy ra, thấy một con bé, không nhớ có xinh không, chắc ngang tuổi mình, hai tay giữ áo, luôn miệng kêu: "Anh ơi, nó định hiếp dâm em!". Nhìn về phía đầu ngách thì thấy một thằng mặc áo sơ mi không cài cúc, quần đùi và đang chay. Mình bảo Ân:"Ông ở đây!". rồi cầm bơm chạy ra đầu ngách. Nhưng ra đến nơi không thấy ai, một anh nhà ở đầu ngách thò đầu ra từ tầng hai hỏi:"Trộm hả em?". Mình:"Vâng ạ, nhưng nó chạy rồi.". Rồi mình đành quay về tay không.

Lúc này một số nhà đã mở cửa ra xem. Con bé bị hại thì vừa nói vừa khóc:"Nó định hiếp dâm em! Cô chú ơi nó định hiếp dâm cháu! May mà có hai anh ra kịp!" Mình nghĩ con bé này bị hoang tưởng, bị cướp mà cứ kêu là bị ... . Sau đó mọi người đưa con bé vào một phòng trọ của mấy cô con gái ở ngay đó. Con bé bị hại không gọi điện về nhà mà lại gọi bạn trai đến đón (!?).

Lúc này nghe nó kể chuyện mới biết. Con bé đi chơi về khuya, đúng lúc anh trộm đi tuần đêm qua khu này. Thấy xinh xắn nên thay vì cướp (trong túi có iphong tiền bạc đủ cả nhá), anh trộm lại ép nó vào cuối ngách, đi qua cửa nhà mình mà mình không hay biết. Ở cuối ngách, ngay trước cửa 3 nhà, anh trộm bắt con bé nằm ra, còn anh ấy thì cởi quần áo. Tranh thủ lúc đó, con bé vùng ra và chạy ra đầu ngách, vừa chạy vừa hét, ngay sau đó thì mình chạy ra. Hình như con bé cũng bị xiên một phát vào vai rồi.

May mắn là anh trộm gây án trong ngách nhà mình và hai thằng mình vẫn chưa ngủ, chờ các gia đình khác mở cửa ra thì chắc là con bé cũng ăn đủ đòn và bị cướp sạch đồ rồi. Mà anh trộm cũng dại, cướp cái điện thoại với tiền thì có phải ra phố Vọng thoải mái không?

Bạn trai con bé đến đón nhưng không biết đường vào, vậy là bạn Ân phải đưa nó về. Quay vào cuối ngách, lúc này mấy nhà ở cuối ngách mới dậy, thấy một cái đèn pin, một ống tuýp và một cái quần dài. Cái quần thì vứt lại, đến sáng hôm sau thì không thấy nữa, chắc anh trộm quay lại lấy, biết thế đêm đó đốt luôn. Cái tuýp thì Ân cầm đi hộ tống con bé kia về, sau đó cũng có một bác hàng xóm lấy. Còn nhà mình thì lấy về cái đèn pin. Công nhận đèn xịn, giờ vẫn dùng tốt. Và sau này cũng không thấy anh trộm quay lại nữa, không rõ do sợ bị bắt hay không kiếm được công cụ lao động thay thế, :))

Sau này kể chuyện cho mọi người, ai cũng kêu mình dại, đuổi theo chẳng may nó cầm dao đâm thì sao? Nghĩ lại cũng đúng, chắc là nên rút kinh nghiệm lần sau, nếu có nhiều người thì đuổi, đánh hội đồng cho an toàn :)). Có người bảo đáng ra nghe thấy tiếng kêu không nên ra ngay, chẳng may bọn cướp có hung khí và đông người thì sao? Thực ra lúc đó chẳng kịp nghĩ gì cả, thấy có người kêu cứu là phải giúp thôi. Hơn nữa, nếu mình là người bị nạn, chắc chắn mình cũng mong có người giúp mình.

Sau câu chuyện này, mình khuyên khuyên các bạn nữ nên hạn chế ra đường sau 11h đêm, rất nguy hiểm, và nếu chẳng may bị chặn đường làm bậy, thì để thằng cướp tụt quần xuống rồi mới chạy. Lúc đó thì đố nó đuổi được.

Tuấn Vũ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện tào lao 1

Kể chuyện ngày giáp tết - Sách giáo khoa ngày xưa

Chuyện tào lao 3: Bảo hiểm học lại