Truyện không dài 9: Phỏng vấn
Ngồi lướt facebook, tình cờ thấy ảnh một em ngày xưa mình quen hồi còn đi tình nguyện, em ấy sắp lấy chồng thì phải. Chợt nhớ lại một kỷ niệm mà mình không thể quên được. Cách đây khoảng 6 năm, hồi đó còn có chút chức quyền, mình được phân công đi phòng vấn mấy em tân sinh viên vào CLB. Hôm đó mình ngồi phòng vấn cùng chị T. Cuộc phỏng vấn vẫn diễn ra bình thường, mình vẫn giữ được vẻ mặt thân thiện cho tới khi em Q bước vào (Tên em í không phải là Q đâu :)) ). Em ấy để tóc dài ngang vai, mặt khá xinh, đẹp nhất là ánh mắt. Nhưng hình ảnh làm mình ấn tượng nhất, và bây giờ vẫn nhớ, đó là chiếc áo nhạt màu kèm chiếc túi vải chéo vai, không rõ mình ấn tượng gì ở điều đó, có thể do nhât dáng nhì da chăng. Mọi lần gặp gái, mình sẽ ngó từ đầu đến chân, còn khi làm việc thì mình khá nghiêm túc (khá thôi). Cơ mà trong trường hợp nào cũng luôn làm chủ được bản thân. Nhưng hôm nay, khi em Q vừa bước vào, mình bắt đầu bối rối. - Em chào anh chị! - Em ấy nói - Chào em. Mình và chị T đáp l...